Tên tôi là tiểu Hiên, năm nay vừa bước vào năm thứ hai trung học cơ sở và là con thứ hai trong gia đình, tôi có một chị gái tên là Tử Hàm hơn tôi ba tuổi, nhưng chúng tôi rất ít có cơ hội gặp nhau, từ khi tôi lên cấp hai, chị gái tôi cũng phải đi ra nước ngoài du học, từ đó đến giờ chúng tôi cũng chưa có cơ hội gặp lại.
Về phần em gái của tôi, haha, nó không tồn tại, nhà chỉ có hai chúng tôi, không phải nói rằng tôi là con thứ hai hơn là con út trong gia đình sẽ êm tai hơn một chút ư.
Tiếp theo, tôi xin giới thiệu những mỹ nhân đẹp nhất, dịu dàng nhất và có thân hình đẹp nhất trên thế giới.
Mẹ tôi, Thu Vũ Hinh, năm nay 34 tuổi, bà là chủ một công ty cho vay, từ khi bố tôi mất đột ngột khi tôi còn nhỏ, mẹ tôi đã lên thay điều hành công ty. Thời gian thấm thoát trôi qua khá thoải mái, gia đình tôi cũng có chút điều kiện, nên cũng có thể mua bất cứ thứ gì mình muốn.
Đây không phải là vấn đề quan trọng, dáng người của mẹ chắc chắn là đẹp nhất mà tôi từng thấy, với đôi chân dài cân đối và chiều cao là 1,7m. Tuy ngực không phải là lớn, nhưng cũng vừa vặn, bản thân tôi cũng không thích lớn, có thể là mẹ tôi, cũng có những khuyết điểm, nhưng tôi không quan tâm, thưởng chủ quan nhưng tôi cũng mặc kệ, mẹ tôi vẫn là người phụ nữ đẹp nhất trên đời!
Từ khi tôi còn rất nhỏ, mẹ tôi đã cho tôi ấn tượng rằng chân của bà sẽ luôn được bao bọc bởi một lớp vải, màu đen, màu xám, còn có trong suốt và trắng đục, khi lớn lên tôi nhận ra rằng những thứ đó được gọi là tất chân.

Lúc đầu, tôi chẳng qua là cảm thấy đẹp, nhưng khi tôi lớn hơn, tôi thấy rằng mình có một số ý nghĩ khác về tất chân, chẳng hạn như cảm giác được chạm vào sẽ như thế nào?. Mỗi lần tôi nghĩ đến chuyện này, con cu nho nhỏ bên trong đũng quần lại ngẩng đầu.Thế cho nên, khi ra ngoài bắt gặp ai mặc tất chân tôi đều liếc trộm, thế nhưng của họ không đẹp bằng mẹ tôi.
Lần đầu tiên tôi tiếp xúc với quần tất là lúc tôi mới lên cấp 2, trong một lần tắm vào buổi tối, vừa cởi sạch quần áo chuẩn bị vứt vào sọt quần áo, tôi phát hiện phát hiện ở bên trong sọt có thứ gì đó sáng lấp lánh, bởi vì tò mò, tôi đã cầm nó lên.
Khoảnh khắc tôi hiểu được nó, não tôi như bị điện giật, thầm nghĩ, đây là cái gì? Vừa mềm vừa trơn. Sau khi mở ra, tôi thấy rằng đây không phải những chiếc tất chân mà mẹ lúc nào cũng mặc ư? Không nghĩ tới chạm vào thứ này lại có cảm giác tốt như vậy, một cảm giác ma sát nhẹ nhàng trong sự mịn màng như lụa.
Nhưng lúc đó tôi chưa được tiếp xúc nhiều với giáo dục giới tính, tôi như đắm chìm trong ma lực của chiếc tất chân mềm mại, hơn nữa tôi phát hiện ra rằng con cu bên dưới của mình đã cương lên rất lớn, giống như bị sưng.
Trong lúc nhất thời tôi không biết làm sao làm bây giờ, ném đôi tất chân xuống rồi đợi 10 phút mà thằng em của tôi vẫn không có mềm xuống, thậm chí còn bắt đầu đau. Cấp bách quá tôi liền trực tiếp dùng nước lạnh dội rất lâu mới tốt hơn. Nhớ tới chuyện đó liền cảm thấy mất mặt, lần đầu tiên tiểu đệ của tôi lại có phản ứng như thế làm cho tôi chật vật không thôi. Bất quá lại từ đó về sau, tất chân giống như hồng thủy làm vỡ đê, lắp đầy đầu óc của tôi.
Dĩ nhiên, trong một thời gian rất dài không có phát sinh thêm bất kỳ tình tiết nào, đơn giản chính là mỗi lần tắm rửa lại dồn sự chú ý một chút vào cái giỏ giặt quần áo xem có hay không tất chân mẹ đã thay ra, nếu có sẽ cầm lấy đến sờ sờ ngửi một cái, nếu tiểu đệ lại có phản ứng liền dội nước lạnh một lần liền tốt hơn. Đại đa số tình huống chính là sờ một chút, bởi vì mỗi lần như thế con cu của tôi sẽ nhanh hơn cương lên, dù sao mùi thơm của mẹ khiến cho cơ thể của tôi là bị không được, còn cảm thấy một chút tựa như hưng phấn khi phê thuốc vậy.
Có đôi khi tôi lại suy nghĩ, có phải hay không ông trời cho bạn thêm cơ hội, đều có thể đó là để sau đó cho bạn thống khổ. Kỳ nghỉ đông của học kỳ đầu tiên ở trung học, tôi liền bị phát sốt rất cao, phải nằm ởbệnh viện nửa tháng.
Cả một tuần tôi đều là không có ý thức , mẹ ngày ngày ở một bên chăm sóc kề cạnh bên tôi, kể cả chuyện của công ty cũng là mặc kệ, tuy rằng bình thường cũng không có phải quản nhiều. Nhưng làđoạn thời gian này tuyệt không thống khổ, ngược lại còn có một chuyện cảm thấy rất vui vẻ, có lẽ là tôisống đến bây giờ mới có một chuyện vui vẻ như thế.
Sau khi học kỳ đầu tiên vừa được nghỉ, tôi còn chưa hoàn toàn thích nghi với cuộc sống đó, lòng tràn đầy vui sướng nghĩ kỹ muốn điều chỉnh một chút tâm tình của mình thật tốt, thư giãn một chút, vậy mà ngay ngày hôm sau, tôi đột nhiên vô duyên vô cớ lại bị sốt cao.

Đó là một cái buổi sáng, mẹ kêu tôi xuống ăn sáng, tôi muốn rời giường nhưng là phát hiện chính mình như thế nào cũng dậy không nổi, đầu giống như có một vạn con ong đang bay, muốn nói chuyện cũng nói không lên lời, chỉ có thể ngồi phịch ở trên giường, cuối cùng, lúc mà mẹ hét to một tiếng, tôihoàn toàn mất đi ý thức.Khi tôi mở mắt ra lại lần nữa, lúc đó chỉ thấy xung quanh một mảnh trắng xóa, còn có chút cảm giác thần thánh, tôi cho rằng tôi đã lên thiên đường, còn thảnh thơi đến mức một câu: “Hóa ra đây chính là hình dáng của thiên đường sao?” Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, liền có hai bàn tay mang theo mùi thơm ôm trọn bộ mặt của tôi.
“Hiên Hiên? Hiên Hiên? Tỉnh rồi sao?” Nghe đượcâm thanh của mẹ, tôi mới lấy lại được tinh thần. TôiXXX , đây là bệnh viện. Tôi quay đầu, nhìn thấy một gương mặt hoàn mỹ kia, mắt hai mí, miệng nhỏ, mặt trái xoan của mẹ, khóe miệng còn có một nốt ruồi duyên. Ân, thật là đẹp mắt.
“Hiên Hiên?” Đến khi mẹ lại gọi tôi lần thứ hai, tôilại nhìn thấy vành mắt của mẹ đỏ lên, tôi hoàn toàn thanh tỉnh, cổ họng có chút khàn khàn liền an ủi đến: “Mẹ, con không sao.”
Mẹ hít hít mũi một cái, vuốt ve mặt của tôi, đau lòng nói: “Mẹ đi kêu bác sĩ, con phải ngoan ngoãn , mẹ lập tức liền quay lại.” Tôi gật gật đầu, miệng nở nụ cười tỏ vẻ bản thân tôi không có vấn đề. Tuy rằng lúc ấy đầu của tôi nổ tung rất đau, nhìn đến bộ dạng củamẹ như vậy, tôi vẫn là kiên cường chống đỡ xem như bản thân tôi không có vấn đề gì.
Nhưng là, không biết mọi người có nghe nói hay không một câu như, một người đàn ông, cho dù là đang bị tra tấn một trấn, ở bên cạnh có một người mặc áo lụa đen, hắn cũng vẫn sẽ nhìn. Tôi cũng vậy, khi tôi đang cảm thấy khó chịu như vậy, nhìn bóng dáng của mẹ rời đi, tôi cũng nhìn thấy, mẹ hôm nay mặc chính là một đôi tất chân màu đen mờ đục vớigiày cao gót màu bạc. Thật đẹp mắt đi.
Mang theo một trận âm thanh gấp rút cộc cộc, mẹcùng với các bác sĩ đi đến.”Đứa nhỏ này thật kiên cường, một tuần đã liền tỉnh.” Bác sĩ xem bình truyền dịch của tôi rồi nói.
Ý gì? Kiên cường? Tôi đã gặp phải loại bệnh gì đây, bác sĩ sẽ nói như vậy. “Bác sĩ, cháu mắc bệnh nan ysao?”Tôi yếu ớt nói.
“Ha ha ha, không có việc gì, đứa nhỏ này, cháu bịviêm phổi, qua một đoạn thời gian có thể hoàn toàn tốt hơn, đừng lo lắng.” Nghe được bác sĩ nói như vậy, tôi xem như cũng yên tâm.
“Đứa nhỏ này hiện tại tình trạng không phải là hoàn toàn tốt lên, mấy ngày nay có thể còn có khả năng phát sốt, đại khái còn phải chừng mười ngày. Vẫn là đề nghị người nhà túc trực bên cạnh, có chuyện gì trực tiếp tìm tìm bác sĩ là được.” Bác sĩ xoay người đối với mẹ nói.
Bên này tôi liền nhớ không rõ, có khả năng là truyền dịch thuốc xong đã khiến cho tôi mệt rã rời, lần tỉnh lại lần nữa chính là buổi sáng ngày hôm sau.
Hôm nay cảm giác đã khá hơn nhiều, đầu cũng không đau, chính là trên người không còn khí lực. Giường bệnh là cái loại nghiêng này, tôi là thuộc về loại tư thế nửa nằm, tôi nhìn xung quanh, là một phòng đơn, có hai giường, còn có cả nhà vệ sinh độc lập, ở giữa còn có cả tivi. Nhưng là phòng bệnh chỉ có một mình tôi, mẹ đi đâu? Đang lúc tôi nghi hoặc thì đúng lúc mẹ bưng bữa ăn sáng đi đến.
“Hiên Hiên? Con tỉnh rồi?” Mẹ nhìn thấy tôi tỉnh vui vẻ buông xuống bữa sáng ngồi ở bên cạnh tôi. Tôiđang muốn trả lời mẹ, thì mẹ đã đi đến ôm tôi vào lòng. Tôi có chút mơ mộng, nhưng là trên người của mẹ thơm quá .
“Con có biết hay không con đã ngủ bao lâu? Ròng rã một tuần liền, mẹ đã lo lắng gần chết.” Kế tiếp chính là một đống lời nói lo lắng, thẳng đến khi tôi thật sự là nghe không nổi nữa, liền nói, tôi đói bụng, mẹ mới đình chỉ lải nhải, bắt đầu đút cho tôi ăn bữa ăn sáng.
Cuộc sống ở bệnh viện vẫn là thật thoải mái , mỗi ngày trừ ăn ra chính là ngủ, bởi vì thân thể không có khí lực, đi đâu cũng đều là ngồi xe lăn. Nhưng là có một việc vẫn là thực phiền toái . Người vẫn là động vật bậc cao, lúc trước khi hôn mê bị truyền dịch vẫn là không có cảm giác, hiện tại đã tỉnh lại phát hiện trên người mình rất bẩn bẩn, là rất muốn tắm.
Nam tử hán đại trượng phu, tắm rửa một cái có cái gì khó ? Sự thật là thật khó, hiện tại tự mình đứng lên đến đều rất tốn sức, nhưng là trên người thật đã không chịu nổi, buổi tối khó chịu đều ngủ không được, cuối cùng vào buổi chiều của một ngày tôi thật sự không chịu nổi, vịn vào bức tường gian nan đi từng bước đến nhà vệ sinh.
Trước kia hoạt động rất đơn giản, nhưng khi nhiễm bệnh debuff, cảm giác làm cái gì cũng đều rất gian nan, cuối cùng cũng đến được nhà vệ sinh, thời điểmchuẩn bị mở ra nước ấm thì mẹ tiến vào. Nói thật tôiđã sắp hư nhược cơ thể lắm rồi, nước ấm vừa chạm vào đều có chút tâm bất động.
“Hiên Hiên? ! Con đang làm cái gì?” Vừa vặn mẹ trở về, tiến nhanh chóng đến đỡ tôi, sau đó theo từ trong phòng cầm một cái ghế tiến đến.
“Trên người bẩn quá, con nghĩ tắm rửa một cái.” Tôibất đắc dĩ nói, dù sao chính mình thật gần giống người đất vậy.
“Để mẹ giúp con tắm rửa, con bây giờ có thể làm được cái gì?”
“À? Không cần không cần.” Tôi cuống quít nói.
“Khi con còn bé mẹ ngày nào chả tắm rửa cho con, sợ cái gì?” Mẹ trực tiếp bưng một giỏ đồ dùng tắm rửa tiến đến. Hóa ra sớm đã có chuẩn bị? Tôi nhất thời chỉ có thể ngồi yên ở trên ghế, nhìn mẹchuẩn bị vận động trước khi tắm cho tôi.
“Thất thần làm cái gì? Cởi quần áo nha.” Mẹ đem các loại đồ dùng tắm rửa bày ra xong sau, nhìn tôi nói đến. Thật sự là trên người quá khó chịu, suy nghĩ muốn tắm đã chiến thắng cảm giác thẹn thùng, tôixoay người một cái chuẩn bị cởi quần áo… Khiến cho mẹ vòng vo trở về.
“Mới có tí tuổi đã biết xấu hổ?”
Nói thật , nếu không phải là tôi sinh bệnh không còn khí lực, vừa rồi không có khả năng bị dễ dàng như vậy đem thân thể ở trên ghế quay lại đâu, nhưng là nhìn mẹ có chút tức giận lại mang theo ánh mắt có chút lo lắng, tôi vẫn là ngoan ngoãn cởi hết quần áo trên người .Cứ như vậy, tôi khỏa thân ở trước mặtcủa mẹ bị nhìn một cái không xót gì.
Mẹ ngược lại không có một động tác dư thừa nào, đi đến bên cạnh tôi mở ra nước ấm, bắt đầu hướng lênthân thể của tôi. Mẹ đang mặc trên người chính là trang phục tiêu chuẩn OL, có thể là vì tùy thời đi công ty đi.
Trên chân được bao lấy một đôi quần tất màu đen đục, vì ở trong phòng đi đường thuận tiện, trên chân mang chính là một đôi dép lê bằng vải nhung. Tuy rằng thân thể tôi không có khí lực, tiểu đệ nhưng là tinh lực dồi dào. Khi tôi nhìn thấy một dáng người mẹ đang đứng sát lại gần, tiểu đệ của tôi chính là không không chế được mà đứng thẳng lên. Đây hết thảy tới quá nhanh, thế cho nên tôi cũng không kịp ép nó xuống khiến cho đi đến khi nó xuất hiền vào trong phía trước mặt mẹ nhìn thấy.
“Hiên Hiên trưởng thành rồi.” Mẹ nhỏ giọng lại ôn nhu nói đến. Tôi lúng túng khó xử khiến khuôn mặt trực tiếp hồng đến tận cổ, không biết như thế nào cho phải. Bất quá cho dù là lúng túng khó xử như vậy, tôicũng vẫn là kìm lòng không được nhìn tất chân của mẹ, dù sao mẹ cũng đang xoa lưng cho tôi, tôi nhìn thế nào mẹ cũng không biết. Chỉ là tôi nhìn quá mê mẩn, đến khi mẹ đi đến trước mặt của tôi, lúc đó tôiđều không có ý thức được. Khi tôi phản ứng lại thì đã chậm, mẹ đã ở trước mặt tôi dội nước ấm lên.
Tôi vội vàng đem ánh mắt chuyển qua nơi khác, sau đó len lén liếc liếc nhìn mẹ một cái, trên mặt của mẹmang theo một chút mỉm cười không rõ ràng cho lắm, nhưng là lại không có động tác đặc biệt nào, vẫn là bình thường tắm rửa. Tôi làm sao cũng đều có cảm giác không được tự nhiên, thật sự không nhịn được, chính tôi là người đưa ra yêu cầu, cũng chính tôi một người gian nan muốn tắm rửa cho xong. Dĩ nhiên, vẫn là mẹ đỡ tôi trở lại ngồi ở trên giường, dù sao tôi cũng là thật sự đi không được. Nhưng là trên mặt của mẹ vẫn không có xuất hiện nụ cười nào, khiến cho tôi có một chút sợ hãi.
Tắm rửa xong, trên người liền thư thái rất nhiều, an tâm đi ngủ. Ngày hôm sau, lại là cảm giác tương tự, giống như có một vạn con ong bay bay bên tai. Tôiliền hiểu được, tôi lại phát sốt. Tôi muốn uống nước, tay lại với không đến cốc nước bên cạnh, một bàn tay của tôi ở trên bàn lộn xộn một lúc, đem mẹ ở bên cạnh đánh thức. Mẹ nhìn thấy tôi như vậy, mẹ sờ lên trán của tôi một chít, liền gấp gáp chạy ra ngoài. Ôi chao? Mẹ đi ngủ cũng mặc tất chân sao? Khi còn bé ngủ cùng một chỗ với mẹ làm sao không có cảm giác như thế. Ai da. Đáng tiếc.
Bác sĩ không đến nửa phút đã tới rồi, liền đo nhiệt độ cơ thể của tôi một chút, rất nghi hoặc nói đến: “Bình thường mà nói sẽ không tiếp tục phát sốt lại, ngày hôm qua đã ăn cái gì không?”
“Ngày hôm qua không ăn cái gì… Nhưng là có tắm qua, bác sĩ, tắm rửa có liên quan hệ sao?” Mẹ gấp gáp hỏi.
“Tắm rửa cũng không có việc gì, là nước ấm sẽkhông sao.” Bác sĩ rất chuyên nghiệp hồi đáp.
“Tôi là dùng nước lạnh để tắm.” Tôi suy yếu trả lời.
Bác sĩ cúi đầu nhìn tôi một cái: “Tiểu tử này, giữa mùa đông lại dùng nước lạnh, nghĩ thế nào vậy?” Tôikhông biết trả lời như thế nào, ngày hôm qua dùng nước lạnh để làm cho tiểu đệ của tôi rất lâu, cuối cùng mới mềm xuống, nhưng là tôi làm sao có thểcùng bác sĩ giải thích như thế.
Bác sĩ thấy tôi không nói chuyện, cũng không hỏi nhiều, liền xoay người đối với mẹ nói: “Cái này chính là cảm lạnh bình thường, lui đốt liền không sao, một hồi tôi sẽ đi kê thuốc hạ sốt cho cháu.” Sau đó bác sĩ liền đi ra ngoài.
“Tại sao con lại dùng nước lạnh tắm rửa vậy hả Hiên Hiên?” Mẹ có lẽ là đau lòng quá mức, cũng không có nổi giận.
Tôi cũng không biết trả lời thế nào, chính là không nói lời nào. Mẹ thấy tôi không nói lời nào, càng sốt ruột.
“Hiên Hiên! Con làm sao vậy? Còn lấy lạnh nước tắm rửa loại chuyện này con làm sao lại làm như vậy? Con rốt cuộc làm sao vậy?”
Mẹ nói liên tục chất vấn vấn đề trực tiếp đánh tới hướng tôi, tôi thật sự là không chịu nổi, trong đầu giống như có đàn ong đang bay, vấn đề của mẹ còn đang hỏi. Tôi đã tiêu hao hết sức lực cuối cùng nói: ” Là ở phía dưới, quá trướng chịu không nổi.” Sau đó lại liền ngất đi.
Lần tỉnh lại lần nữa của tôi đã là buổi tối, trong đầu đã không còn ong ong nữa, mà biến thành choáng váng đầu, cảm giác cả người như là nóng bỏng lên. Hẳn là thuốc hạ sốt đã có tác dụng, thân thể của tôihơi chút giật mình, đang làm nước ấm mẹ nghe thấyđược, đi nhanh lên đến bên cạnh tôi.

“Khá hơn chút nào không Hiên Hiên? Khó chịu sao?” Mẹ ngồi ở bên người sờ lên mặt của tôi nói. Tôi gật gật đầu tỏ vẻ chính mình không có việc gì. Nhưng là trên người vẫn là không có sức lực, uống một chút nước ấm sau đó, liền cảm giác thư thái một chút, nghiêng người chuẩn bị ngủ tiếp, đột nhiên chăn mềm bị lật sang bên. Chỉ thấy mẹ trực tiếp chui vào, ôm tôi.”Còn nóng như vậy, mẹ ôm con ngủ.” Tôi mau nói nói: “Không cần, con không sao.”
“Mẹ buổi sáng không nên hỏi con nhiều như vậy, đã làm phiền đến con.” Mẹ ôm tôi, ôn nhu nói.
Tôi nhất thời nghẹn lời, không biết trả lời thế nào, nhưng là choáng váng đầu lợi hại hơn, bắt đầu có chút hoảng loạn. Mẹ nhìn thấy tôi như vậy trực tiếp đem tôi chuyển mặt đối mặt ôm vào trong ngực. Tôivô lực thở hổn hển, mùi thơm trên người của mẹ khiến tôi an tâm rất nhiều. Sau đó, tay của tôi bị một bàn tay nhỏ cầm lấy, đặt tới một chỗ, một tia xúc cảmkỳ diệu xông thẳng hướng đầu óc của tôi. Cảm giác này vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, là mẹ đang đeo tất chân.
Mẹ mặc trên người quần tất màu đen đục tôi trước đócũng có tiếp xúc qua, bất quá không giống là như bây giờ trực tiếp cảm nhận ở trên người của mẹ, tuy rằng cũng có thể dễ dàng chạm vào, nhưng là hiện ở loại tình huống này trực tiếp để tôi mở ra một thế giới mới, cảm giác mềm mại hơn, theo bản năng làm cho tay của tôi bắt đầu xoa nhẹ lên xuống.
Dĩ nhiên, dưới hông tiểu đệ cũng trong nháy mắt đứng thẳng lên, trực tiếp ở trên quần của tôi dưng một cái lều nhỏ. Đàn ông thật sự là lợi hại, bệnh thành như vậy mà phía dưới vẫn có thể hùng vĩ như thường.
Tay của tôi sờ sờ lên xuống quần tất của mẹ, thân thể hưng phấn lên, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập. Mẹ ôm tôi phát hiện tôi hô hấp dồn dập, vội vàng hỏi tôi xảy ra chuyện gì.
Tôi lúc ấy trạng thái rất kỳ lạ, đầu hoàn toàn chạy không , chỉ muốn sờ lên quần tất của mẹ, có khả năng là phát sốt choáng váng đầu làm cho ý thức của chính mình không có tỉnh táo. Mẹ thấy tôi không nói lời nào, cũng có chút sốt ruột, chuẩn bị đứng dậy đi gọi bác sĩ, nhưng là vừa lại bỗng nhúc nhích, liền chạm vào trên đỉnh của tiểu đệ của tôi một chút.
Mẹ lập tức liền đã biết đây là cái gì, lại nằm trở về, mặc cho tay của tôi vuốt ve chân của mẹ, sau đó vuốt ve mặt của tôi, hỏi: “Hiên Hiên không thoải mái sao?” Lúc đó tôi đã thuộc về hoàn toàn rơi vào trạng thái hưng phấn, chính là theo bản năng gật đầu. Sau đó mẹ đem thân thể của tôi để nằm ngang, nghiêng người hướng về tôi, tay của tôi cũng rời khỏi đùi của mẹ. Tôi không biết là mẹ muốn làm cái gì, chỉ có thể nhắm mắt mặc mẹ sắp xếp.
Chỉ thấy mẹ tiếp tục vuốt ve khuôn mặt của tôi, nói: “Hiên Hiên ngoan, mẹ ở đây bồi tiếp con.” Sau đó, tôi cảm giác quần của tôi bị cởi xuống, bao gồm cảquần lót.
Đây hết thảy đều phát sinh ở dưới chăn mềm, tôinhìn không thấy, chỉ cảm thấy tiểu đệ của tôi lập tức liền được giải phóng, thẳng tắp , mẹ là đem chănmềm chống lên . Tôi không biết mẹ muốn làm gì, trong khi tôi đang nghi hoặc trong lòng, một cảm giác tỉ mỉ ở phía dưới người của tôi tràn ngập ra.
Đây là tôi chưa từng có thể trải nghiệm qua , tôi tò mò nhìn về phía dưới chăn mềm, chỉ thấy mẹ đưa ra một bàn chân nhỏ, dùng chiếc tất chân kia ôn nhu xoa bóp tiểu đệ của tôi, nhẹ nhàng ma sát, khiến chotôi cảm nhận tất chân kia giống như bị điện giật vậy.
Tôi liền đưa mắt nhìn một chút, có nhìn về phía mẹ, mẹ vẫn là vuốt ve mặt của tôi như vậy, nói: “Hiên Hiên ngoan. Mẹ giúp con.”
Mẹ ma sát một hồi như vậy, thấy tiểu đệ của tôi đã cứng rắn tới cực điểm, đem bàn chân ôn nhu đưa tới tiểu đệ của tôi, đè lại trên bắt đầu chuyển động. Tiểu đệ của tôi cảm nhận tất chân của mẹ ôn nhu phục vụ, tôi nhất thời thích không biết như thế nào cho phải, mẹ thấy tôi miệng mở rộng thở dốc, lại đem một cái tay của tôi đặt lên trên đùi của mẹ. Tiểu đệ của tôicảm nhận được tất chân của mẹ, bàn tay của tôi lại sờtất chân trên chân của mẹ, một cỗ cảm giác kỳ quái theo thân thể bắt đầu lan tràn.
Tôi trước kia chưa từng đánh máy bay, càng khỏi phải nói đến loại chuyện xuất tinh này, xúc cảm tơ lụa kia một mực kích thích của tôi côn thịt, tôi cảm giác giống như muốn đi tiểu đến nơi vậy. Tôi liền vội vàng nói đến: “Mẹ, con muốn đi tiểu.” Mẹ sau khi nghe được, đem mặt chuyển qua bên tai của tôi, ôn nhu nói: “Cứ đi tiểu đi, Hiên Hiên, không có việc gì .” Mẹ đang lúc nói còn cùng với một tia thở gấp, theo sau đó mặc lấy quần tất màu đen đục ở trên chân nhỏ tăng nhanh tốc độ. Cuối cùng, ở bên dưới của tôi hò hét một tiếng, tôi bắn.
Tôi bắn khả năng có nửa phút lâu, bàn chân nhỏ của mẹ cũng không có dừng lại động tác, phối hợp vớitôi mỗi lần xuất tinh khi nhảy dựng lên, đè ép, tay của tôi cũng nhanh chóng vuốt ve cặp đùi của mẹ.Tôi sau khi bắn xong, mẹ cũng không có rời đi, mà là tiếp tục dùng chân nhẹ nhàng vuốt ve hạ thân của tôi, tôi há to mồm thở hổn hển, mẹ tiếp tục dùng tay vuốt ve khuôn mặt của tôi, dùng chân đi lòng vòng vuốt ve tiểu đệ của tôi. Cứ như vậy, tôi hỗn loạn cùng mê man nghe giọng của mẹ ở bên tai tôi nói: Hiên Hiên ngoan, đi ngủ đi.
Sau thời gian đó tôi cũng không có nghĩ xuân sắc vô biên như vậy, cho tới bây giờ tôi lên năm thứ hai của trung học, mẹ đối với chuyện lần đó cũng ngậm miệng không nói chuyện, tôi cũng không có lá gan để đi hỏi.
Bình thường cùng mẹ trao đổi cái gì bình thường không thể lại bình thường, khiến cho tôi rất là phiền muộn. Từ ngày đó về sau tôi cũng học xong cách thủdâm, ở trong nhà vệ sinh mẹ thay giặt tất chân ngược lại là không có thấy qua, có lẽ là sợ tôi phát tiết không ra đi.
“Hiên Hiên, ngày hôm nay cùng mẹ ra sân bay đón chị con.” Trong một bữa cơm chiều bình thường, mẹ gắp thức ăn và nói với tôi.
“À? Chị không phải là lớp mười một sao? Như thế nào lại trở về?” Trong miệng nhồi vào đồ ăn tôi nghi ngờ hỏi nói.
“Nước ngoài lên cao trung là năm năm là được rồi, chị con được một trường đại học trong nước mời gọi. Còn có, đem thức ăn nuốt xuống rồi hãy nói, nhìn cũng thật khó coi.” Mẹ gõ một cái lên đầu của tôi, ôn nhu hồi đáp. Chị muốn trở về, không biết hiện tại hình dáng ra sao, trước kia còn ngủ cùng một chỗ đâu.
Tháng Tám tiết trời đầu hạ, vẫn là rất nóng , mặc dù trong sân bay có điều hòa, nhưng là đứng ở trongmột đám người vẫn là cảm nhận được cái nóng của mùa hè, càng huống hồ tôi lại có vóc dáng nhỏ như này, mới có 1m60, giống như vật trang trí ở giữa đám người chen chúc vậy.
“Hiên Hiên ở chỗ này chờ chị con, mẹ đi mua một ít đồ uống.” Không cho tôi cái cơ hội để phản đối, mẹ xoay người đi hướng cửa hàng tiện lợi, thật sự không nhẫn lại đứng ở trong đám người này, tôi đứng ởphía sau một đám người, cúi đầu bắt đầu chơi điện thoại.
Tỷ tỷ hiện tại trong như thế nào, tuy rằng trên WeChat cũng có thể nhìn thấy ảnh chụp, nhưng lúc nào cũng là cùng người bên ngoài lại không giống với nha.
“Ha ha, em trai!” Bả vai của tôi đột nhiên bị vỗ một cái, làm tôi giật cả mình. Giương mắt vừa nhìn một chút, bị một vị mỹ nữ mặc đồ màu trắng áo váy đứng ở bên cạnh tôi.
“Chị?” Tôi thăm dò hỏi. Mang theo đó mà đến một cái tát vỗ tới trên đầu của tôi .
“Chị mới không già đâu!” Mỹ nữ thốt ra. Lúc này tôimới thanh tỉnh, vị mỹ nữ này chính là chị gái mà năm năm qua tôi không có gặp. Tôi nhìn từ dưới mà lên quan sát một chút, chính là từ dưới mà lên, trước nhìn chân nói sau. Một đôi giày tiểu thư màu đenphối hợp một đôi tất trong suốt màu đen, áo liền váy màu trắng, khụ khụ, đây là chị gái của mình, nhìn lung tung cái gì đâu.
“Làm sao vậy? Ngây ngẩn cả người?” Chị thấy tôikhông nói lời nào chính là cứ như vậy nhìn chằm chằm lấy mình, chuẩn bị dùng tay đánh lại một cái tới, tôi liền vội vàng tránh ra.
“Tử Hàm? Con ra lúc nào vậy ?” Mẹ cầm lấy hai chai nước uống chạy chậm là chạy tới.
“Vừa mới ạ, mẹ.” Chị gái cao hứng nhìn mẹ trả lơid. Tôi nhìn chăm chú chị gái, nhìn lúc chị cười, đôi mắt to tựa như buổi tối trăng rằm trăng khuyết vậy, thật là đẹp mắt, mới vừa rồi bị đám người chen cảm giác khó chịu trong chớp mắt tan thành mây khói.
“Ngồi máy bay lâu như vậy có mệt không ? Nào, uống chút đồ uống.” Nói rồi mẹ đem chai nước trong tay đưa cho chị gái, sau đó lại mở ra một chai nước khác liền uống uống.
“Của tôi đâu rồi? Không phải là… đồ uống của con đâu?” Tôi nghi hoặc nhìn mẹ, biểu cảm trên mặt tương đối đặc sắc.
“Ai nha, trong đầu liền nghĩ đến Tử Hàm, sốt ruột nên quên mất, liền mua hai chai.” Mẹ có chút ngượng ngùng trả lời. Mẹ ruột, tuyệt đối là mẹ ruột, con trai của mẹ bị đám người kia chen lấn một giờ, kết cục chính là nhìn hai cái mỹ nữ uống đồ uống để lạnh.
“Uống của chị đi.” Chị gái đem đồ uống trong tay còn một nửa đưa cho tôi. Tôi nhìn chai này đã bị chị uống qua, không có nhận lấy.
“Như thế nào? Còn chê?” Chị thấy tôi không nhận lấy, còn có chút thất vọng. Nói thật, tôi đích xác muốn uống, không phải là khát nước, mà là nghĩ gián tiếp hôn môi một chút.
“Khi còn bé còn ngủ chung một chỗ, hiện tại ngược lại còn chán ghét lão tỷ.” Chị đem đồ uống trong tay thu về.
“Sao có thể chứ, trưởng thành cũng không thể ghét bỏ chị.” Nói xong tôi liền đem đồ uống cầm lấy, uống một hơi cạn sạch.
“Lại nói chị già!” Chị chuẩn bị lại giơ tay nhỏ lên.
“Đã lớn như vậy còn náo loạn. Đi, đi ăn cơm.” Mẹnhìn hai chúng tôi đùa giỡn, trực tiếp kéo tay của chị gái hướng bên ngoài sân bay đi tới. Mà tôi là gương mặt tiện hề hề hướng chị gái làm cái mặt quỷ.
Chị nhìn tôi nhăn mặt lại, ngược lại không tức giận, ngược lại cho tôi một cái mỉm cười không rõ ràng cho lắm, khiến cho tôi sợ hãi trong lòng. Gia hỏa kia không có khả năng là muốn thu thập tôi đi.
Đương nhiên, lo lắng của tôi là dư thừa, con đường từ sân bay đến tiệm cơm là bình an vô sự, dù sao tôiđược sắp xếp ngồi ở ghế phía sau, chị ngồi ở gần taylái phụ, chị cũng không thể xoay người cho tôi một cái đi.
Đến tiệm cơm, chị cầm lấy thực đơn gọi mấy món ăn, giống như thành Đại Ma vương vậy, mẹ ở bên cạnh cũng nhìn choáng váng.
“Tử Hàm, con gọi nhiều như vậy? Ăn sao hết được?” Mẹ lo lắng hỏi nói.
“Mẹ, mẹ là không biết, Anh quốc cái gì cũng không có, ngoại trừ khoai tây vẫn là khoai tây, con đã ăn khoai tây ròng rã năm năm đó!” Chị gái cầm thực đơn thật bi tráng mà nói, sau đó bỏ thêm một ít dấm đường vào sườn. Tâm tư của tôi tự nhiên không ởviệc gọi món ăn, mà là nhìn chằm chằm vào đôi chân mang tất chân trên cặp đùi đẹp, chậc chậc, thật sự là di truyền dáng người đẹp từ mẹ.
“Thằng em, làm sao vậy?” Chị nhìn thấy tôi ngây người, buông thực đơn trong tay xuống quay đầu hỏi tôi. Đột nhiên bị đánh gãy sự thưởng thức phong cảnh khiến tôi hoảng sợ, vội vàng nói: “Không sao cả, chỉ là ngây người.”
Chị gái cũng không nói gì, nâng tay nhỏ lên, mà tôilà theo bản năng lại trốn tránh. Nhưng là lần này cũng không có đánh tôi, mà là sờ đầu của tôi, dịu dàng nói: “Lâu như vậy không gặp, đã cao lớn nhiều như vậy, cũng thay đổi đẹp trai hơn, cũng đừng có lừa cô gái nào.” Tôi không hiểu ra sao nhìn chị, không nói gì. Là không có cơ hội nói, thì món đầu tiên đã được dọn ra và tôi không thể nói bất cứ điều gì lọt vào tai của chị gái đang tấn công các món ăn trên bàn.
Đối với việc ăn cơm bên ngoài tôi luôn luôn không phải là cảm thấy rất hứng thú, cơm nhà nấu vẫn là ngon nhất, không ăn được mấy miếng liền không sai biệt lắm no rồi. Tôi nhìn chị gái không ngừng đem đồ ăn bỏ vào trong miệng, tôi nhớ tới khoảng thời gian tôi lên tiểu học, khi đó chị gái còn không có xuất ngoại, bố vẫn còn sống. Vậy nên khi chị lên trung học, thành tích bình thường, không phải là học sinh tốt nhưng là cũng không học cái xấu. Cứ như vậy trải qua cuộc sống bình thường, thẳng đến có một ngày, trong phòng khách nghe được cha và chị gái ầm ĩ , tôi ở trong phòng ngủ mở ra một khe cửa nhìn xem xảy ra chuyện gì.
“Thằng nhóc đó là một thằng côn đồ, con cùng với nó còn nói chuyện yêu đương? !” Trong tay của bố cầm một tờ giấy trắng, phẫn nộ hướng về phía chị gái hét lên.
“Cậu ấy rất tốt với con! Ngày ngày chăm sóc con, bố ngoại trừ ở bên ngoài ăn cơm với uống rượu còn có cái gì? Nhà đều không trở về!” Chị gái hai vành mắt đã đỏ lên cũng hét lên.
“Vậy cái này nói như thế nào? Bệnh viện đều gọi điện thoại cho bố rồi, con mang thai! Mà cái người bạn trai của con không ai tìm không thấy!” Bố phẫn nộ đem kia tờ giấy trắng vỗ mạnh lên trên mạt bàn, cứ như vậy nhìn chị gái.
Chị gái là trực tiếp ngồi ở trên đất khóc, bố nhìn chị gái, thở gấp hổn hển, mẹ lúc này vừa tan tầm trở về, nhìn thấy cảnh như này, vội vàng ngồi xuống đỡ lấy chị hỏi đã xảy ra chuyện gì. Chị cũng không nói chuyện, mẹ nhìn đến tờ giấy trắng trên bàn, cầm lênxem một hồi, vội vàng an ủi : “Không có việc gì, Tử Hàm, ngày mai chúng ta đi bệnh viện xem kỹ một chút, đừng sợ.” Bây giờ bố ở một bên nói không ra cái gì, tự mình đi trở về trong phòng.
“Con đời này đều sẽ không tiếp tục để ý đến bố!” Chị gái nhìn thấy bố rời đi, lớn tiếng kêu lên. Mẹ thì ởmột bên ôm lấy chị gái, lời gì cũng nói không ra. Cứ như vậy, chị gái một mực không cùng bố nói câu nào, ngay cả sinh nhật cũng không có ở trong nhà, đều là tự mình một người đi ra ngoài, cũng không biết đi nơi nào. Thẳng đến một tháng về sau, bố mất, bố ra đi quá đột ngột, là đột tử, căn bản không thời gian cứu chữa. Trong lễ tang của bố chị gái một câu cũng chưa hề nói, chỉ là con mắt đã đỏ ngầu.
Từ đó về sau, chị gái giống như thay đổi thành một người khác vậy, mỗi ngày liền cứ ở trong phòng, ngoại trừ lúc ăn cơm ,đi toilet, tắm rửa mới đi ra, còn lại thời gian đều là học tập, thành tích cũng đột nhiên trở nên đặc biệt tốt, thành học sinh khá giỏi trong vùng.
Tôi khi đó mặc dù nhỏ, nhưng là vẫn là nhìn thấu chị gái đã thay đổi, coi như là bình thường nói chuyện vẫn là giống nhau, nhưng ánh mắt che giấu không được. Năm đó cuối kỳ sau đó, chị bởi vì là học sinh khá giỏi nên đá sớm trúng tuyển những trường cấp 3 loại tốt, mẹ cầm lấy phiếu điểm hỏi chị muốn học ở trường cấp 3 nào ở thời điểm đó, chị gái nhìn mẹ và nói muốn ra nước ngoài học tập.
Mẹ hoàn toàn lo lắng chị gái một mình mình một người xuất ngoại, đương nhiên liền phản đối, mà tôikhông biết là sao có một sợi dây nào đó lại có thái độ khác thường ủng hộ chị gái, có lẽ là nhìn thấy chị gái rất cố chấp, trong lòng của tôi thật sự là không nỡ lòng.
Mẹ nhìn thấy thái độ kiên quyết của chị gái, lại tăng thêm tuổi nhỏ như tôi cũng ủng hộ chị gái, bất đắc dĩ rơi vào đường cùng cũng đồng ý.
Trước khi chị gái đi, ở trong sân bay, mẹ dặn dò chị gái thật nhiều nói, chị gái cũng nghiêm túc nghe xong mẹ lời nói, sau đó đi hướng về tôi, sờ sờ đầu tôi, ngồi xổm ôm lấy tôi, ở bên tai tôi lặng lẽ nói một câu: ” Hãy lớn lên thật tốt, đợi chị trở về, sẽ bảo vệ tôi thật tốt.”
Bảo vệ tôi? Nghĩ vậy tôi đột nhiên cười . Một màn này đương nhiên làm đang thoát được ánh mắt của chị gái, quay đầu lại, hỏi tôi: “Cười ngây ngô cái gì vậy?” “Không có gì, là nghĩ tới chuyện trước kia , còn có, đem đồ ăn nuốt xuống rồi hãy nói chuyện, nhiều thật khó coi.” Tôi nhìn bộ dạng của chị gái, mỉm cười trả lời.
Chị gái hơi chút sửng sốt một chút, không có phản bác. Có lẽ cảm giác tôi bị sai, chị gái trong một chớp mắt ánh mắt đột nhiên trở nên thực ôn nhu, khiến cho trong lòng của tôi có một cảm giác kỳ quái và ngứa ngáy.
“Con học nói bắt chước người khác ngược lại học được rất nhanh!” Mẹ tức giận hướng tôi nói.
Tôi cười hì hì nhìn mẹ, cũng không dám nhiều lời. Cơm ăn vô cùng nhanh, người phụ nữ xinh đẹp mắt to bụng nhỏ này vẫn chưa có ăn được bao nhiêu, nhìn một đống đồ ăn thừa trên, có thể làm xong ba bữa vào ngày mai rồi. Chị gái cũng nhìn thấy thế, nhìn một đống đồ ăn thừa trên bàn, mới phản ứng nguyên lai đã gọi nhiều như vậy, cười ngây ngô lên. Mẹ nâng cằm lên, nhìn chị gái, ôn nhu nói: “Trở về nhà rồi, con gái.”
Gói tất cả đồ ăn lại, cuối cùng trở về đến nhà, trời đã có chút tối, mẹ cũng không nhiều giúp chị gái làm cái gì, dù sao cũng là đến nhà mình, liền trở về phòng đi thay quần áo. Chị gái sờ bụng chính mình đã ăn no, chậm rì rì đi trở về phòng của mình… Ai da! Đó là phòng của tôi! Nhìn chị gái thẳng hướng phòng ngủ của tôi đi tới, tôi vội vàng ngăn ở cửa.” Đây là phòng của em, phòng của chị ở bên cạnh, xuất ngoại lâu như vậy bố cục trong nhà đều đã quên.” Tôinhanh chóng khuyên chị gái trở về phòng của mình.
“Chị biết rồi, chị muốn vào xem.” Chị gái không chúthoảng hốt nói đến, sau đó một cái linh hoạt nghiêng người liền tránh tôi đi vào phòng ngủ của tôi. Tôikhông lời đi vào theo, nhìn chị gái giống như đi thăm nhà bảo tàng mà nhìn các đồ vật trong phòng của tôi, giống như là tới tìm bảo bối.
“Coi như không tệ, cư nhiên dọn dẹp sạch sẽ như vậy, chị còn tưởng rằng ổ chó đâu.” Chị gái ở một bên đi thăm quan phòng ngủ của tôi, một bên trêuchọc nói. A, vậy khẳng định đó, nếu không dọn dẹp sạch sẽ sao có thể đi được, hơn nữa ở đầu giường cógiấy vệ sinh, lại không có lý nào lại không dọn dẹp sạch sẽ.
Có lẽ là không phát hiện ra đồ vật chính mình cảm thấy hứng thú, chị nhìn một vòng liền đi ra, tôi cũng âm thầm thở phào một hơi, này nếu thật để cho phát hiện cái gì đó thật, không phải là nửa đời sau của tôi phải sống dưới sự uy hiếp của chị sao. Chị gái sau khi rời khỏi đây, tôi cũng đóng cửa lại, cùng các bạnvui vẻ chơi trò chơi.
Hết thảy đều là bình tĩnh như vậy, thẳng đến khi tôithoải mái nằm tại trên giường, chuẩn bị đi vào giấc ngủ thì nhìn thấy một bên kia của gối đầu có một đôitất chân. Hỏng, đây là nửa đêm hôm qua lại mang theo từ nhà vệ sinh cầm về, buổi sáng hôm nay đi quá gấp gáp nên đã quên trả về.
Bình thường nếu không trả về ngược lại rất tốt nói, dù sao trước kia ở bệnh viện mẹ cũng cho cái tất chân cho tôi làm mát xa, tôi làm như vậy làm cho mẹphát hiện cũng không trở thành thói xấu ở xã hội đi, dù sao đều ngầm hiểu lẫn nhau rồi, tuy rằng ai cũngđều chưa từng nói ra ngoài miệng, nhưng mới rồi chị gái thế nhưng là đã dạo qua một vòng phòng ngủ của tôi rất lâu, mà cái này ở bên cạnh gối đầu cũng quá rõ ràng. Chỉ có thể gửi hy vọng vào chị gái không thấy được, thật vừa đúng lúc, điện thoại di động vang lên, là chị gái gọi qua WeChat.
“Thằng em, đã ngủ chưa?”